Mân-chû
Mân-chû (滿洲, Mân-chû-ngî: ) he yit chak thi-lî khái-ngiam, he chṳ́ kîm-ha Chûng-koet Tûng-pet (pâu-hàm Liàu-nèn, Kit-lìm lâu Het-liùng-kông 3 chak sén), Nui Mùng-kú tûng-pet ke „Tûng-si-mèn“ (東四盟, pâu-hàm Chhak-fûng-sṳ, Thûng-liàu-sṳ, Hulunbuir-sṳ, Hinggan-mèn) lâu Ngò-lò-sṳ̂ Yén-tûng ke phu-fun thi-khî. Yit-pân chiông Chûng-koet Tûng-pet ke phu-fun ham cho „Nui Mân-chû“ (內滿洲), Ngò-lò-sṳ̂ ke phu-fun ham cho „Ngoi Mân-chû“ (外滿洲).
Mân-chû he Mân-chû-chhu̍k ke fat-ngièn-thi, só-yî ham cho liá miàng-sṳ. Chhai Thi-ngi-chhṳ Sṳ-kie Thai-chan chṳ̂-heu, Chûng-koet-ngìn yîn-vì Mân-chû-koet ke li̍t-sṳ́ ngièn-yîn, phit-miên yung to liá miàng, m̀-ko kîm-ha sṳ-kie tông tô ngìn hàn yung „Mân-chû“ ke miàng-sṳ.