Lâng-thiên

(Chhùng-thin-hiong chhṳ Tûng-kui)

Lâng-thiên (冷天) me ôn-to Tûng-kui (冬季), Hòn-thiên (寒天) lâu Tûng-hâ-thèu (冬下頭), he phu-fûn thi-khî yit-ngièn si-kui chûng ke thi-si-kui, yù yî thiên-hì chón-lâng (chhak-tho thi-khî chhù ngoi), chhai hó-tô thi-khî tû yi-mi chho̍k chhṳ̀m-sip lâu lâng-chhîn. Sâng-vu̍t chhai hòn-lâng lòi-sip ke sṳ̀-hèu fi kám-séu sâng-miang fa̍t-thûng, hó-tô chhṳ̍t-vu̍t fi lo̍k-ya̍p, thûng-vu̍t fi hiû-mìn, yû ke chhṳ̂n-chok tûng-mìn. Tiâu-é fi chhiên-sái to kha vûn-non ke thi-fông ko-tûng.

Lâng-thiên lo̍k-siet ke fûng-kín.

Ngiâng-mong

phiên-siá