Man-fa

(Chhùng-thin-hiong chhṳ Màn-va̍k)

Man-fa (漫畫, me ôn-to Mang-ká; Si-yen-khiông: ngìn-kûng-è-sû; Hói-liu̍k-khiông, Thai-pu-khiông, Ngièu-phìn-khiông: ngìn-kûng-sû; Chàu-ôn-khiông: ang-a-shi[1], Yîn-ngî: comics) he yit-chúng ngi-vì sṳ-kok chhin-thai thù-fa ngi-su̍t, kèu-thù yit-pân pí mî-su̍t fùi-fa chîn-kién, cho-tet kâ vùn-sṳ kèu-sṳ̀n nui-yùng. Man-fa cho-tet yun-yung m̀-thùng ke si-sṳ fông-fap, chhiu-chhiong hî-kèu, siá-sṳ̍t, pí-yì, khôa-sṳ, siong-chṳ̂n, ká-chia, fúng-chhiuk tén.

Man-fa yî chhin-thai thù-va̍k kèu-sṳ̀n, lâu thûng-fa yû-phe̍t. Thûng-sòng mò sâng-yîm, yû sâng-yîm ke li-è yû “phi-thù kóng-pô-khia̍k” (vomic). Màn-va̍k cho-tet vàn-cháng si-sṳ, nèn chhṳ-sṳ̂n péu-tha̍t yit-ke vàn-chhiòn ke ku-sṳ fe̍t khói-ngiam, yû-phe̍t yî fèu-sṳ-fùi lâu chhap-thù. Màn-va̍k put-chṳ́ tân-sùn chhṳ̀n-hien kín-vu̍t , ku-só m̀-thùng yî kông-kín-fa, ngìn-vu̍t-fa, suk-siá, siá-sâng tén.

  1. Hak-kâ Ve-yèn-fi "漫畫" chhṳ̀ chhà-sûn kiet-kó