Mén-nàm-ngî
(Chhùng-thin-hiong chhṳ Ho-ló-fa)
Mén-nàm-ngî (閩南語) fe̍t-chá Ho̍k-ló-fa (福佬話), he chṳ́ Fuk-kian nàm-phu tô-tô ke sàng-sṳ yî-khi̍p Thòi-vân thi-khî thûng-yung ke ngî-ngièn. Tûng-nàm-â phû-phiên chhṳ̂n-tso Fuk-kian-fa. Su̍k-yî Hon-ngî-chhu̍k Mén-ngî ke yit-chúng, ya-he chui khí-yû yáng-hióng-li̍t ke Mén-ngî. Chú-yeu fûn-phu chhai Fuk-kien nàm-phu, Kóng-tûng tûng-phu ke Chhèu-sân thi-khî, Kóng-tûng sî-phu ke Lùi-chû Pan-tó, Thien-pha̍k, Hói-nàm-tó, Mîn-sî Liùng-ngàm-sṳ khî, Mén-tûng Nèn-tet-sṳ ke Fuk-tín yit-tai, Chhông-nàm, Phiàng-yòng, Thung-thèu, Ngiu̍k-fàn, Vûn-liâng phu-fun thi-khî yî-khi̍p Thòi-vân lâu Tûng-nàm-â mêu-mêu koet-kâ lâu thi-khî.