Thòng Vùn-chûng
Thòng Vùn-chûng (唐文宗, 809-ngièn 11-ngie̍t 20-ngit —— 840-ngièn 2-ngie̍t 10-ngit), miàng Lí Ngòng (李昂), he Thòng-chhèu ke thi 17 chak fòng-ti. Kì chhai 827-ngièn 11-ngie̍t 3-ngit chṳ 840-ngièn 2-ngie̍t 10-ngit chhai-vi, lûng-chúng chhai-vi 13-ngièn, sṳ-ho Ngiàn-sṳn-chêu-hian-hau-fòng-ti (元聖昭獻孝皇帝).