Thòng Chûng-chûng
Thòng Chûng-chûng (唐中宗, 656-ngièn 11-ngie̍t 26-ngit —— 710-ngièn 7-ngie̍t 3-ngit), miàng Lí Hián (李顯), he Thòng-chhèu ke thi 4 lâu thi 6 chak fòng-ti, 684-ngièn 1-ngie̍t 3-ngit chṳ 684-ngièn 2-ngie̍t 26-ngit lâu 705-ngièn 2-ngie̍t 23-ngit chṳ 710-ngièn 7-ngie̍t 3-ngit chhai-vi, lûng-chúng chhai-vi 5-ngièn-pan, sṳ-ho Thai-fò-thai-sṳn-thai-chêu-hau-fòng-ti (大和大聖大昭孝皇帝).