Phiàng-fa-sṳ
Phiàng-fa-sṳ (Mîn-tûng-ngî: Bàng-uâ-cê),pûn tshṳ̂n-tso “Fuk-chû-fa lò-mâ-sṳ”, he Sṳ̍p-kiú sṳ-ki tsó-khì lòi Fuk-chû ke Yîn-Mî tshòn-kau-sṳ sat-kie tshut-lòi ke yit-tsúng lâ-tên-fa vùn-sṳ. Phiàng-fa-sṳ tshiùng tsui-tshû ke fông-on to phêu-tsún-fa kîn-li̍t tsṳ̂n-tô pien-fa, yî Sṳ̍p-kiú sṳ-ki ha-pan ya̍p thin-hìn. Sṳ̍p-kiú sṳ-ki to Ngi-sṳ̍p Sṳ̍p-kiú song-pan ya̍p, Phiàng-fa-sṳ put-thon hîn-sṳn tshai Fuk-chû-fa thûng-hàng khî ke kau-fi nui. Sṳn-kîn, Tsan-mî sṳ-si̍p, yî-khi̍p thai-liong ke tshòn-kau tsok-phín tû-voi sṳ́-yung Phiàng-fa-sṳ.