Phìn-tûng-yen

(Chhùng-thin-hiong chhṳ 屏東縣)

Phìn-tûng-yen chhai Thòi-vân chui nàm-tôn, ya-he Thòi-vân sî-phu nàm-pet chui ha̍p-chhòng ke yen-fun, thi-chhú ngie̍t-tai thi-khî, fu-yû ngie̍t-tai fûng-chhìn. Phìn-tûng-yen kin-nui ke Khén-tên Koet-kâ Kûng-yèn he Thòi-vân thi-yit chho Koet-kâ Kûng-yèn, thùng-sṳ̀ ya-he khi̍t fu-sṳn miàng ke kôn-kông kín-tiám. Phìn-tûng-yen sán-ngia̍p song yû nùng-chok-vu̍t, ǹg-ngia̍p, than khiun-ngièn lòi thai-li̍t chhûi-thung kôn-kông sán-ngia̍p khi̍p het chṳ̂n-chû yí-kîn sṳ̀n-vì Phìn-tûng-yen chui-khí thoi-péu-sin ke thi̍t-sán.

Phìn-tûng-yen ke thi-phêu.

Phìn-tûng-yen mien-chit thai-yok yû 2700 tô phiàng-fông kûng-lî.

Li̍t-sṳ́

phiên-siá

Hàng-chṳn Khî-va̍k

phiên-siá

Kâu-thûng

phiên-siá

Vùn-fa lâu fûng-kín khî

phiên-siá

Chṳn-chhṳ

phiên-siá

Chhâm-kháu Vùn-hien

phiên-siá

Ngoi-phu Lièn-kiet

phiên-siá